===Nhan sắc===
Một cặp vợ chồng vừa chuyển tới sống ở một ngôi nhà tập thể mới. Chị vợ đề nghị với anh chồng: "Mình này, phải mua ngay một tấm rèm cửa sổ, nếu không khi em thay quần áo, hàng xóm nhìn thấy hết".
- Chi tiêu phí phạm làm gì? - Anh chồng đáp - Anh dám cá rằng khi nhìn thấy em như vậy, thì họ sẽ phải tự trang bị rèm cho cửa sổ nhà mình thôi.
===Hành hạ===
Bố hỏi con gái: "Thế anh ta có giàu không?". cô con gái trả lời: " Không ạ, anh ấy không có nhà riêng, không xe máy, cha mẹ già yếu, nhưng con vẫn quyết định lấy làm chồng".
- Con rất yêu anh ta, phải không?
- Vâng ạ.
- Thế thì đừng hành hạ người ta thêm nữa.
===Dấu vết===
-Hai tên trộm đang hì hục mở một cái két sắt trong nhà băng. Tuy nhiên, thay vì khẩn trương, một tên lại dùng chân để cậy nắp hòm.
-Tên kia tức tối hỏi: Tại sao mày lại dùng chân. Mày muốn bị công an xích cổ hả?
-Tên còn lại thủng thẳng đáp: Làm thế này lâu hơn vài phút nhưng sẽ khiến cho bọn chuyên gia về dấu tay phải phát điên lên đấy!
===Người lớn - trẻ em===
Một gia đình nọ đi tắm biển. Thấy thằng con trai 15 tuổi của mình đứng ngây ra ngắm một cô gái đẹp, bà vợ tủm tỉm hích ông chồng rồi nói: "Con trai mình đã lớn rồi đấy".
-Không thấy hồi âm, bà ta quay lại thì thấy ông chồng cũng đang bị một bộ bikini khác hớp hồn. Cút một phát rõ mạnh vào sườn lão ta, bà gắt:
-Này! Ông đừng có mà trẻ con như thế!
===Quan niệm vợ chồng===
Chánh án: Tôi không hiểu... anh chị luôn miệng nói rằng, cho tới giờ, mối tình xuyên quốc gia của hai người vẫn đang là "tột cùng hạnh phúc", vậy tại sao anh chị lại muốn ly dị?
Chồng: Thưa quý tòa, một danh thủ đã thành công tột đỉnh, tốt nhất là từ biệt sân cỏ trước khi xuống phong độ...
Vợ: Còn tôi, thưa quý tòa, cũng như một nghệ sĩ đã lên đến đỉnh cao nghệ thuật...
Quan tòa: Tôi hiểu, tôi hiểu!...
===Tên em là gì?===
Chàng trai nhìn thấy một cô nàng khá xinh trong công viên đang đứng bên dòng sông rất thơ mộng. Chàng bèn tiến đến đọc mấy câu thơ làm quen kiểu nho nhã khiến nàng không thể không tiếp chuyện chàng. Sau một hồi nói chuyện say sưa, chàng trai mới ỉ ôi hỏi cô gái:
- Em ơi, nói chuyện sớm giờ mà anh còn chưa được biết quý danh em là gì? Nói cho anh nghe được không em?
Nàng e lệ :
- Thôi chả nói đâu, tên em nghe kỳ lắm!
- Hổng có sao đâu. Tên gì mà kỳ chớ, nói cho anh nghe đi mà, chàng năn nỉ.
- Thôi.
- Đi mà, nói đi!.
Nàng bèn cúi xuống lượm 1 cục đá lên cho chàng coi.
- Ờ, thì là cục đá!
Nàng cãi:
- Hổng phải. Là thạch.
Đoạn nàng chỉ tay xuống dòng sông. Chàng nhanh miệng đoán:
- Là nước. Không, thủy. Ồ, tên em là Thạch Thủy! Trời ơi, tên đẹp gần chết mà hổng chịu nói cho người ta nghe!
Nàng lắc đầu buồn buồn, liệng viên đá xuống nước và nói:
- Hổng phải, anh có nghe tiếng gì không? Thạch rớt xuống thủy kêu cái "tủm". Tên em là thế đó. Đã biểu kỳ lắm đừng có hỏi mà.